- Tất cả là mình, tất cả đều đúng theo nghiệp riêng, đều là nạn nhân của nghiệp.
- Đừng trách nv. Do họ có thói quen xấu. Hãy giúp họ thay đổi thói quen. Giúp họ huân tập thói quen tốt, rồi mới ép buộc họ.
-HÃY MỞ TO MẮT SÁNG, ĐỂ PHÁP TỰ LÀM VIỆC.
-ĐỪNG VỘI PHẢN ỨNG, MÀ HÃY CHO QUA, VÌ AI CŨNG CÓ LỖI LẦM.
-LÀM GÌ CŨNG NHẰM GIÚP ĐỠ NGƯỜI KHÁC.- DÙNG THUỐC ĐẮNG GIÚP HỌ HẾT BỆNH.
-ĐỪNG VỘI PHẢN ỨNG KHI AI PHÀN NÀN KHIẾU NẠI. VÌ AI CŨNG CÓ NỘI KẾT LỖI LẦM TRONG THÁI ĐỘ VÀ LỜI NÓI, HÃY THA THỨ VÀ BỎ QUA, ĐỪNG QUÁ XÉT NÉT. HÃY GIỮ TÂM RÕ BIẾT KHẮP - KHÔNG TẬP TRUNG RIÊNG BIỆT. Hãy cho họ cơ hội bình tĩnh suy nghĩ lại. Vì họ đang sân, nên sẽ không nghe những gì mình nói, họ chỉ bảo vệ quan điểm của họ mà thôi.
-Vui vẽ nhưng cứng rắn.
-Nhúng nhường né trước rồi phản ứng sau. Đợi cơn bảo qua đi vẫn luôn tốt hơn - nóng mất khôn.
-Nhìn đời/giao tiếp qua tổng thể - không tập trung riêng ai.
- Hãy đặt mình vào vị thế của người khác để hiểu họ hơn.
- KHỔ CHỈ TỒN TẠI TRONG QUAN NIỆM SAI LẦM.
- THẾ GIAN VỐN YÊN ỔN. CHỈ DO CON NGƯỜI LẮM ĐIỀU MÀ THẤY KHỔ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét